Và với trí tuệ cùng được mở mang, biết đâu có thể hiểu nhau hơn.Nhưng em thèm được khỏe lại.Khi viết, ít ra là khi viết, tôi muốn mới.Và chẳng bao giờ chịu dành ra thời gian đủ viết một truyện ngắn để suy nghĩ về một lịch trình sinh hoạt hợp lí hơn.Cô ta không ngước lên, liếc qua, lát sau mới cầm lên.Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi.Chuyện bị nhục của kẻ không có quyền, tiền, danh mi nói phải.Chỉ hai chữ BÀI LÀM mà tôi viết mãi ông ta không hài lòng.- Sẩm tối rồi còn say nắng nỗi gì.Đấy là theo qui ước của họ và đời sống bạn dính vào qui ước ấy như con muỗi trao cánh cho mạng nhện.
