Cách đây vài tiếng đồng hồ nó đã mọc lên trong khu rừng Mê Hoặc, đúng như ta đã nói.Chàng cũng mơ được cầm nó trên tay, tận hưởng mùi có thơm nồng nàn tiết ra từ những chiếc lá hình trái tim xanh biếc.- Ta đã nói là CHƯA BAO GIỜ rồi mà - thần Gnome bực bội hét lên rồi quay đầu bỏ đi.Chính điều này đã luôn giúp chàng nhìn và hướng về phía trước.Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm.Một lần nữa Merlin lại hết sức vất vả mới làm cho mọi người im lặng để tập trung nghe ông nói tiếp:"Đây có vẻ là một nơi thích hợp đây" - chàng thầm nghĩ.Tôi nhận thấy trong mắt cậu phảng phất một nỗi buồn lớn lắm.Thật lạ thay, càng làm việc, chàng lại không còn suy nghĩ nhiều về việc cái nơi mà chàng đã vun đất, đã mang lại nguồn nước và đã làm quang cây cối liệu có phải là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc hay không.Hy vọng ngày mai sẽ tốt hơn.