Vậy nên nói như vầy: "Thử nghĩ xem, chị Sue đã mất bao công để đan cái khăn này mừng chúng ta! Thiệt tốt bụng quá! Phải viết thơ cảm ơn chị ngay mới được".Tính cả thẹn của tôi thành bệnh.Tôi biết thế nào cũng được việc và quả nhiên người ta nhận liền.Tôi chỉ cần làm chủ được tôi, làm chủ được tư tưởng của tôi, làm chủ được nỗi sợ sệt lo lắng của tôi, làm chủ được đầu óc và tinh thần của tôi.Ông thường ăn ngủ, ngay trong phòng thí nghiệm để có thể làm việc 18 giờ một ngày, nhưng ông không thấy mệt chút nào hết.Để trị bịnh ấy, bạn phải phá sức thôi miên đó đi.Không cần phải học ở Harvard mới tìm thấy chân lý ấy.Những vật này đều giúp tôi sống một đời sống phong phú, đầy đủ sung sướng.Ông nói: "Đêm tới, trước khi tắt đèn, ông tập thói quen vạch rõ công việc hôm sau.Họ kiêu hảnh là "tu mi nam tử", họ có thể chiến đấu một mình được.
