Anh chị họ hơi cúi đầu ăn phía đối diện với bạn, làm khán giả bất đắt dĩ.Và khi mọi người đang ôn thi thì bạn đang viết và đang chết.Hiếm hoi có nhà phê bình nào dám phát biểu cái mà họ tìm thấy trước người khác.Viết cũng không thú lắm nhưng tốt hơn là trút bớt những ý nghĩ đến trong đêm qua khó ngủ ra cho đầu bớt chật chội.Bác là bác rất không hài lòng.Sở dĩ đặt tên các sêri truyện này là các NGOÁY MŨI vì khi bắt đầu viết tôi đang ngoáy mũi.Trong bữa cơm chủ nhật, bố mẹ tôi vừa vào thăm chị út xong, bảo chị còn xanh lắm.Bạn cũng đang tự cho mình cái quyền có thể gọi là phán xét đó.Nhưng bác ơi, cháu phải sống để bác không phải làm thế.Cái mặt, cái bộ dạng mình bình thản và nhơn nhơn quá.