Cho dù cái quầng đau khổ ấy có tấn công anh ta đi nữa, sự việc có lẽ sẽ xảy ra như thế, anh ta vẫn sẽ không phản ứng với nó như thể nó chính là “bạn” vậy, sẽ không thu người lại, hay dựng ra một hàng rào phòng thủ nào đó.Hãy nhận biết từng khoảnh khắc trôi qua, nhất là cảm nhận cho được trạng thái nội tại của bạn.Một khi bị lôi cuốn phải tác động ở bình diện hệ quả, bạn rất dễ dàng đánh mất bản thân vào việc làm ấy.Nói khác đi, hãy cảm nhận cơ thể bạn từ bên trong.Bạn không cần đến chúng đem lại cho bạn cảm nhận về cái tôi của mình.Giống y như bạn sẽ không nhận biết được không gian nếu không có vật gì hiện hữu trong cái không gian ấy, thế giới này cần thiết cho bạn trực ngộ ra cõi Bất thị hiện.Quá khứ và tương lai hiển nhiên không có thực tại riêng của chúng.Tôi có thể hiểu điều đó.Khi hai người quấn quít nhau, bạn cảm thấy mình toàn vẹn.Chuyến du hành của đời bạn có mục đích bên ngoài và mục đích nội tại.