Và gần như phân cách hẳn với thế giới những người lớn tuổi đã không đem lại cho họ ngọn lửa tin cậy thắp sáng cái bấc cồn cào vô hình trong lòng.Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai.Mà chúng lại như cái miệng vực cứ rộng ra mãi.Nhủ cố nhớ mà viết lại những đoạn thú vị.Thường thì trí tưởng tượng đã nhàm không đem lại nhiều xúc cảm.Chấp nhận để tỏa sáng át đi vùng u tối đó.Hắn biết vì hắn đã từng.Thôi nhé, cất ngay đi.Những suy nghĩ đêm qua khá rành mạch.Nó rất giống tôi nhưng đơn giản là vì nó đọc và hiểu ít hơn nên nó chưa dung hòa được.
