Và càng dễ hoà vào cái từng làm họ thấy khinh bỉ và bất lực.Lúc đó bác gọi: Xuống nhà nhanh con, bố mẹ con đến.Cái chỉ huy được họ chỉ là quyền lực cao hơn.Ánh xanh của tay hắt lên từng hạt gỗ.Lúc đó bạn đang dọn khăn trải bàn.Để không khóc, phải cười thôi.Kiểu chơi chữ ai chả biết này đôi lúc tự nhiên đến thì dùng thôi, chưa bao giờ thử bẻ đôi từ nhân loại, bẻ ra thấy cũng hay.Để tôi đọc một đoạn vừa ứng tác, đồng chí phê bình cho nhé:Nhà hiện sinh coi mỗi thời khắc là một đời sống hết mình, sống luôn ở thì hiện tại.Con người cần được ôm ấp, vuốt ve.