Nhưng Dorothy Dix nghĩ khác.Họ nhất định muốn người khác phải chú ý tới họ.Đứa nhỏ khoe, khua muỗng trong cái soong: "Ba, ngó này! Hôm nay, chính con nấu cháo".Người đó, cũng không xa lạ gì với bạn.Bà chê ông mũi lệch, bà chê môi dưới ông trề ra, bà chê ông có vẻ ốm đói; tay chân lớn quá mà đầu thì nhỏ quá! Hai ông bà trái ngược nhau về đủ mọi phương diện: giáo dục, tính tình, thị hiếu.Ông viết một bức thơ ngọt ngào lắm rồi tái bút: "Gởi cho mỗi cháu 5đ".hứa mùa sau sẽ đặt làm hai cái máy như vậy nữa.Nhưng Kémal không tỏ ra cho họ thấy rằng ông là người thắng.Mà không ai biết nơi đó rõ hơn ông.Tôi la lên: "Thế thì tại sao ông chỉ nói chuyện đến tàu cho cháu nghe?".
