Trong một cuộc hội thảo nói về lòng tự trọng tôi thực sự ấn tượng trước bài phát biểu của Bill Honig, một trong những thuyết trình viên chính.Tôi xếp bàn ghế thành hình bán nguyệt và đặt một chiếc ghế đối diện hình vòng cung đó, đặt tên là ghế chủ, nơi mỗi sinh viên phải thay phiên ngồi vào.Những điều tôi nhận được chỉ hơi khác một chút so với điều tôi mong muốn.Tôi cũng thường thêm vào danh sách của mình những mục tiêu mới và đôi lúc thay đổi các lĩnh vực mà tôi quan tâm.Đương đầu với cuộc sống.Chúng ta hạnh phúc vì tích lũy thêm một trải nghiệm có ý nghĩa cho cuộc sống của mình.Trong phần thứ hai, những sinh viên ngồi ở dãy bàn ghế hình bán nguyệt chỉ ra cho người ngồi ở ghế chủ thấy điều mà người ấy thiếu sót không đề cập đến.Rõ ràng khi nhìn nhận lại danh sách những điều mình đã liệt kê ra, chúng ta có thể thấy rõ một ngày mình phàn nàn rất nhiều lần và hầu hết là phàn nàn về những chuyện vụn vặt, không đáng, không đâu vào đâu.Hãy thêm vào đó tính kỉ luật, bạn sẽ càng tiến xa hơn nữa.Sau đây là những bài học hay nhất từ sự thất bại :
