Tôi lẳng lặng ngồi xuống ghế mà không ai hay.Đầu đuôi thế này: Tôi gây một tổ chức vĩ đại, chuyên môn dạy học những người đã trưởng thành.Chắc chắn ông đã đem cái thời gian khổ hạnh trong đời ông để đổi lấy cái mà ông ta gọi là "thành công trong sự làm ăn" đó.Chỉ những điều nào học rồi mà dùng tới thường mới khắc sâu vào óc ta thôi.Lúc sinh thời ông có biệt tài phô diễn những ý cũ mèm và đập nó vào trí não người ta.Lời khuyên đó đã cứu thể chất và tinh thần tôi trong hồi chiến tranh, mà bây giờ còn giúp tôi trong công việc làm ăn nữa.Ông tiếp: "Nhờ đó tôi thấy tự chủ được mình.Mục đích của cuốn sách nầy không phải là nhắc bạn những điều bạn dư biết, mà là giúp bạn thực hành và mỗi lần bạn có quên, thì đã vào chân bạn để nhắc cho nhớ, thế thôi!Một bữa ông ta ngỏ ý xin cha cho làm thợ máy.Mặt tôi vừa toạc vừa sưng, mắt tôi gần nhắm nghiền lại.
