Dừng lại vẫn là chơi.Những người ngoài cuộc (mấy ai ngoài cuộc) ngồi khoanh tay nguyền rủa lại thường thể hiện thực ra mình cũng chẳng hơn gì.Bạn mới khai thác được một phần nhỏ của mình.Chúng cũng không phải những khoảnh khắc xuất thần chợt đến chợt đi để nuối tiếc.Ngọn lửa bén rễ rất nhanh.Một bữa cơm tối, bố mẹ cãi nhau, bố đập tan mâm cơm.Rất may là cuộc đời đã thả bạn vào rất nhiều tình huống kỳ lạ khiến bạn luôn phải đương đầu với những ngộ nhận và hoang tưởng.Thế thì nên trở thành một chú chó ngao nữa của tôi.Bạn tận hưởng nó vì biết nó sẽ qua đi rất nhanh.Người lớn thì thật xa lạ.