càng lớn tuổi hơn tôi càng ít nắm lấy cơ hội hơn – tôi ít có khuynh hướng quăng mình vào vòng xoáy của vũ trụ.Vào đầu quyển sách này, tôi đã mô tả nền tảng kiến thức của một nhà ảo thuật chuyên nghiệp đã dẫn tôi say mê nghiên cứu tâm lý như thế nào.Tôi biết mình thậm chí còn may mắn hơn trong tương lai.Chẳng qua vì họ không nắm được nhưng cơ hội mà thôi – đó là khác biệt duy nhất giữa họ và tôi.Không hề nhận thức được, chúng ta có khuynh hướng thích những gì mình đã nhìn thấy trước đó rồi hơn.họ đặt niềm tin vào những đồng nghiệp và khách hàng trung thực, đáng tin cậy.những người ép khuôn mặt thành nụ cười cảm thấy vui sướng thật sự.Đầu chương này tôi đã nhắc tới Clare không may và Erik may mắn.Đây chính là điểm số cho nguyên tắc may mắn thứ nhất của bạn.cha và mẹ tôi có ảnh hưởng rất lớn đối với tôi – lớn lên tôi tin rằng mình có thể làm được bất cứ điều gì mình muốn nếu tích cực và đủ tự tin vào mình”.
