Tôi cũng hình dung mình như một ngôi sao bình yên đang chiếu sáng.Tâm hồn vốn không thuộc về thế giới vật chất nhưng lại là nền móng của ý thức.Người làm vườn phải tôn trọng thời gian, phải có lòng kiên nhẫn chờ đến đúng mùa mới gieo trồng, bởi nếu gieo hạt giống không đúng thời điểm, hay không đúng mảnh đất phù hợp, thì có chăm chút bao nhiêu đi nữa cũng bằng không.Hơi thở tôi trở nên êm ả và dễ dàng.Càng khiêm nhường bao nhiêu, càng tự trọng bấy nhiêu.Giữ lấy những phẩm chất tốt đẹp của người khác trong nhận thức của mình, cũng như cho tâm trí ta “ăn” những suy nghĩ tích cực, sẽ giúp những điều tốt đẹp ấy phát triển trong ta.Anh ta hợp tác và giúp đỡ khu vườn, nhưng không thể can thiệp được vào các quy luật của tự nhiên: bão tuyết, giông tố, ngập úng, nắng hạn.Chiếc cầu thang của sự tha thứ sẽ luôn luôn ở đó chờ bạn leo lên khi nào bạn cần đến nó.Tình yêu thương và mối quan tâm của ông dành cho con người ở những làng quê ấy thật dễ dàng nhận ra.Bình yên là sự tự do, thoát khỏi gánh nặng của sự tiêu cực và lãng phí.
