Những lời khuyến khích của bà thay đổi hẳn đời đứa nhỏ.Ông Adamson hỏi ông về những nỗi khó khăn buổi đầu và ông cảm động, kể lể về cảnh nghèo khổ của ông hồi nhỏ: Bà mẹ góa, nấu cơm cho khách trọ, còn ông thì làm thầy ký, sao khế ước cho một sở bảo hiểm để kiếm mỗi ngày 5 cắc.Mới rồi ông có nói - tôi biết chắc như vậy - rằng quân đội và chính phủ đều cần có một người độc tài cầm đầu.Người hiến binh đáp bằng một giọng từ tốn: - Phải.Một hôm lúc điểm tâm, ông Lincoln có một cử chỉ hoặc thốt một lời làm cho bà nổi giận.Nếu không thì bị thiên hạ bỏ quên.Khuyến khích họ nhiều vào; nói rằng công việc dễ làm lắm.Ông đã thử đủ nghề nhưng chưa bao giờ có ý dạy đánh bài hết.Vì biết rằng quá đúng như vậy: ông Tolstoi chết vì bà đầu độc đời ông bằng những lời đay nghiến cay chua không ngớt, những cuộc xung khắc bất tận.Không, ông gợi tới một tình cao thượng và tế nhị: lòng muốn che chở trẻ em.
