Những người ngoài cuộc (mấy ai ngoài cuộc) ngồi khoanh tay nguyền rủa lại thường thể hiện thực ra mình cũng chẳng hơn gì.Thôi thì tôi im lặng.Dễ dàng bị đầu độc nhận thức và kích động khi những thực tế đen tối của đời sống không còn lén lút chừa mặt trẻ em mà hiển hiện hàng ngày.Và những khuôn mặt mới như rất thân quen, như gặp ở đâu đó rất lâu rồi.Lúc này, đừng coi tôi là nhà văn.Việc quan tâm trước nhất là thoát ra khỏi tình trạng này nên đầu óc rối tung.Viết những điều này ra còn nghĩa lí gì khi không thay đổi được cục diện? Vấn đề là cục diện còn có thể thay đổi được.Khi hắn chọn sự sáng tạo này thì hắn biết đời sống sẽ bị ảnh hưởng như thế kia và ngược lại.Tôi thử trôi theo cuộc phiêu lưu của nó.Lúc mẹ đứng cạnh tôi, nhìn tôi khóc và khóc, tôi chợt thấy đây là một khung cảnh tuyệt đẹp và hiếm hoi trong đời.