Cái mà những gã chủ chó không đủ khả năng cắn hết.Bác không biết, buổi sáng tôi thích yên tĩnh một mình, ngồi lặng điều chỉnh cơ bắp đau nhừ, và không bị soi.Chúng là những kiệt tác.Lúc đó bạn cho mình quyền cởi trói cho dòng chữ ấy tung tăng trong óc.Khả năng tiếp theo là họ nhận ra nhưng thiên tài thơ thì cũng đem lại cho họ xơ múi gì, đặc biệt với một đứa có vẻ ngông nghênh và không chịu nghe lời như tôi.Họ biểu trưng cho chính họ.Bác sỹ cấm đá bóng cho tới hết mùa đông, dường như mất hết thú vui.Còn đi theo nghệ thuật, họ không biết cái gì chờ đợi bạn ngoài sự đau khổ, phóng đãng.Thủa mới lớn, tôi những tưởng tôi sẽ được quan tâm tận tình và phát triển toàn diện hơn nữa.Đây là một sự tham lam.
