Tôi ngờ rằng anh thường tự nhủ mình: “ Công việc chính là gương mặt của cuộc đời mình”.Đó là một rắc rối lớn đấy."Ông có chỗ mẻ trên răng,yết hầu của ông quá nho cao và ông nói quá chậm".“Những thất bại trong quá khứ là cột mốc chỉ đường vô danh cho thành công trong tương lai”.Vì vậy điều quan trọng nhất là trong cuộc hành trình tích lũy sản phẩm vật chất của mình, ta phải làm cho đúng.Câu trả lời là không phải thế.Trong ngục, Kim tự học tiếng Anh, nghiền ngẫm những tác phẩm của Mạnh Tử, Plato, Bertrand Russell và Abraham Lincoln.Có lẽ tôi không biết nhiều nhưng tôi sẽ cố gắng học hỏi”.Và khoảnh khắc ấy giống như một ảo ảnh ;chỉ khi nào ảo ảnh tan vỡ và ta được tự do thì ta mới thấy được thực tế.Không hiểu sao, chỉ một thời gian ngắn, “viên thuốc đắng” đã được nuốt một cách dễ dàng.
