Cứ thế, nhà văn viết, bỏ qua tất cả những lời phê bình.Tai họa có thể ập xuống bất cứ lúc nào.Không rõ là sự thờ ơ của kẻ thấu suốt; hay lòng đố kị ngầm ngầm không tự nhận thức được của con ngài không đủ sức thoát ra khỏi kén trước đàn bướm tung tăng.Mấy người trước mặt bọn tớ đứng vì những người trước họ cũng đứng cả lên.Bạn đánh mất sự rung động trước sự vô tư ấy.Bạn hiểu giới hạn khả năng nhận thức của bố mẹ.Không phải bạn không biết reo hò nhưng bạn không có ai là bạn bên cạnh.Bạn muốn đem lại cho họ những điều hơn thế.Đó có thể là lựa chọn hợp lí của những người năng lực chỉ có thế.Và hy vọng tiếp tục gọi thế sau khi tôi bảo chả thấy thú vị gì cả không vì nó ghê tởm mà vì nó tầm thường và nhạt nhẽo.