Nhưng ông cụ thì vẫn muốn sống.Những lúc đó, nếu ở nhà mình, bạn thường nhỏm dậy kiếm cái gì đó đọc hoặc viết cho đến rã rời.Để chúng lúc nhúc, lên men khá khó chịu.Mọi thứ đều không mới.Đơn giản là để sống.Mà tại sao ta cứ miên man thế? Tại sao ư? Vì ta ngại.Còn bình thường thì họ rất dễ ăn dễ ngủ.Chứ cháu nhận thức được đấy ạ.À, vì đang viết, có thể mọi người xung quanh ngó vào một cái.Dù sao việc bị phê bình tôi quá cũng làm hắn nao núng qua tối.