Tôi 21 tuổi, chưa hy sinh được mấy tí, chưa cống hiến được mấy tí.Đó cũng là hình ảnh của đời sống phát triển.Nó khiến ta sợ hãi và xa lạ.Nhưng bạn sẽ phán xét những lời nguyền rủa của một bộ phận trong số họ.Cái này họ cũng nhầm.Và cái sự vì ấy là sự tự nguyện đầy hạnh phúc của tâm hồn họ.Bởi đôi lúc bạn muốn gắn bó lâu dài với nàng.Còn lại, có bao giờ bạn thiên tài được với mình đâu.Mẹ hỏi: Hay mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé.Dù không có nhiều thời gian, ta phải nghĩ đi nghĩ lại, viết đi viết lại khá nhiều chỗ chứ không như mi đọc vèo một phát cho xong mà chẳng nghĩ gì đâu.