Bạn cho điều đó là tự nhiên phải không? Vậy thì tại sao bạn lại ngạc nhiên khi tôi bảo rằng mỗi ngày trung bình bỏ ra một giờ luyên trí, sẽ làm cho óc bạn hoạt động hăng hái lên luôn luôn?Chương trình lập ra thì phải theo nhưng không được coi nó như một ngẫu tượng phải thờ.Trong nhiều năm - đúng ra là cho tới khi tôi gần 40 tuổi - tuần lễ của tôi có bảy ngày.Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó.Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết.Sự mong mỏi mà không được thoả mãn có thể làm cho y luôn bứt rứt.Điều tôi muốn khuyên bạn là hồi 6 giờ chiều bạn nên nhìn thẳng vào sự thật, nhận rằng mình không mệt (bởi vì bạn quả thực không mệt, bạn biết vậy mà) và thu xếp làm sao cho buổi tối khỏi bị bữa cơm cắt ra làm hai đoạn.Trước hết, xin bạn đề phòng nhiệt tình của mình.Tôi biết có những người cứ đọc, đọc như người ta uống rượu.Đọc hết chương trước, chắc bạn thấy vui vẻ hy vọng và tự nhủ: "Anh chàng này sẽ chỉ cho mình một cách dễ dàng và không mệt nhọc để làm những việc mình muốn làm từ lâu nay mà không được".