Thời gian chẳng quí giá chút nào, bởi vì nó chỉ là ảo tưởng.Không phản kháng cuộc sống là trạng thái ân sủng, dễ chịu, và nhẹ nhàng.“Vấn đề” có nghĩa là bạn đang lưu trú về mặt tâm trí ở một tình huống mà không nhằm ý định thực sự nào hoặc không có khả năng hành động ngay bây giờ, và rằng bạn đang bất thức biến nó thành một phần trong nhận thức về cái tôi của bạn.Nếu bạn biết khoan dung từng khoảnh khắc – tức là để cho nó hiện hữu như nó đang là – sẽ không có sự tích lũy oán giận để sau này lại phải khoan thứ.Trong cuộc sống thường ngày, chúng ta có thể thực tập điều này bằng cách xem bất kỳ hoạt động bình thường hàng ngày cũng có thể là một cơ hội để rèn luyện và chú tâm toàn triệt vào nó, để chính nó cũng trở thành mục tiêu hướng tới.lý do thật đơn giản là: sự phản kháng nội tại tách bạn rời xa những người khác, xa rời chính bạn, và xa rời thế giới chung quanh bạn.Khí là mối liên kết giữa cõi Bất thị hiện và vũ trụ vật chất.nhắm mắt lại, nằm ngửa người trên giường.Khi người bạn đời vì vô minh mà cư xử một cách mê muội, bạn hãy thôi phán xét họ.Nó không thể trở thành đối tượng để chúng ta thu thập kiến thức.