Ông nghĩ về Kẻ cướp biển với tất cả những nỗi đắng cay của anh ta, và ước mình có sức mạnh để tiêu diệt sự tàn bạo.Thế là một phần tư của số tiền kiếm được trong một ngày đi bán bánh sẽ là của ông.Anh chẳng còn hơi sức để phân minh với Dabasir:- Bây giờ, điều cần thiết nhất là cậu phải nỗ lực kiếm nhiều tiền hơn để tiêu xài cho thỏa thích.Đêm đó, ông thức rất khuya để làm một cái khay bánh đi bán dạo.Ông nhớ rất rõ, ông và nhiều người khác đang bị xiềng xích và đi đến gần đám ruộng mà họ đang cày.- Trong câu chuyện này, chúng ta thấy được may mắn sẽ đến với những ai biết đón nhận nó.Trong hơn một năm sau đó, tuy tôi phải sống chung và làm việc như một tên nô lệ nhưng tôi vẫn không thể trở thành một tên nô lệ được.Nhiều cánh tay giơ lên trong đó có cả vị thương gia vừa nói kia.Phần lớn mọi người đều vui vẻ chấp nhận, thậm chí họ còn sẵn lòng giúp đỡ tôi, nhưng cũng có một số người trách cứ tôi.