Nó đã làm cho tôi bớt tự phụ, đã cho tôi một bài học tốt.Họ hành động, suy nghĩ theo tình cảm, thành kiến, lòng một mỗi lửa, mà lòng kiêu căng của con người ta một kho thuốc súng, gặp nhau tất bùng nổ, gieo tai hại vô cùng.Mày phản đối người ta mà như tát nước vào mặt người ta vậy.Vậy mà biết bao người không chịu làm theo như vậy! Người ta tưởng rằng làm cho kẻ khác nổi giận lên là sự quan trọng của người ta tăng lên.Tôi không ngờ rằng ông nói chuyện vui vẻ như vậy.Mắng, giảng giải, dỗ ngọt, đều vô hiệu.Về nghề ảo thuật, thiếu gì người biết nhiều hơn ông, nhưng ông có hai đức tính mà người khác không có:Có gì vô lý bằng bắt một đứa nhỏ ba tuổi có quan niệm của người lớn ba chục tuổi? Sau người đó tự hỏi: "Thử coi xem cái gì làm cho nó thích? Nó muốn gì? Nếu biết được nó muốn gì thì mình sẽ có thể khiến nó làm cái mình muốn được".Mắng, dọa, dỗ dành đều vô hiệu.Cho không tôi, tôi cũng không nhận.
