Sau vài giây do dự, một người dệt vải thân hình khá vạm vỡ khiêm tốn đứng dậy và đáp:- Túng bấn ư! Tạo sao trời đất lại phạt cậu hoài thế nhỉ? Cậu không thể vay tiền của tôi rồi sau đó mỗi lần gặp tôi, cậu lại viện lý do túng bấn nên chưa thể trả nợ được.- Một cây đàn lia như thế chẳng mấy chốc anh sẽ có được thôi.- Ông nội của cháu không bao giờ làm như vậy.Người đàn ông vừa nói xong liền ngồi xuống, bỗng có một người khác lên tiếng:- Lúc còn trẻ, tôi đã không nhận ra được điều đó.Anh vẫn còn khối vàng ra đó!".- Ông ta được cho là người giàu nhất ở thành Babylon đấy! – Bansir buột miệng.Megiddo đúng là một người bạn khôn ngoan và tốt bụng đối với ông.Nhưng nếu anh Araman trả lời: "Vâng! Tôi đã làm việc rất nhiều với các thương gia.
