Người nghèo không tin rằng họ xứng đáng có chiếc bánh ngọt, nên họ gọi một chiếc bánh rán rỗng ruột rồi cứ nhìn vào lỗ thủng đó mà thắc mắc tại sao họ “không có gì”.Tôi còn phát hiện ra một điểm khác biệt lớn nữa giữa người giàu với người nghèo và trung lưu.Nếu bạn nghe thấy câu đó, bạn phải hiểu rằng bạn đang nghe một người khách vãng lai chỉ tình cờ ghé qua.Bạn hãy nhìn xem, trên thế giới có hàng triệu, hàng tỷ người đang làm việc quần quật cả ngày lẫn đêm đấy thôi, nhưng họ có giàu không? Không! Phần lớn trong số họ có giàu không? Không! Phần lớn trong số họ túng quẫn hay gần như thế.Cách đây vài năm có một quý ông ăn mặc chỉn chu đến tham dự buổi hội thảo kéo dài hai giờ của tôi.Có khi những gì bạn tưởng chừng là chân giá trị khiến bạn tuyệt đối tin tưởng lại có thể liên tục đem đến những kết quả thảm hại.Dù không phải là một người mê các chương trình phỏng vấn trên truyền hình, nhưng tôi yêu thích Oprah.Bạn hãy quỳ một chân xuống và cúi đầu một cách thành kính.Phần lớn chúng ta không có đủ “năng lực bên trong” để tạo ra và giữ gìn những khoản tài sản khổng lồ trước những thách thức luôn song hành với sự thành công và giàu có.Đối với trí óc cô ấy, việc mua bán này hoàn toàn hợp lý.
