Ta viết không phải không có mục đích kiếm ba cái đó.Bạn bị di truyền nhiều thói quen nhìn nhận lệch lạc, và bản thân tự tái sản xuất nó trong xu thế của môi trường mình sống nhiều đến nỗi còn lâu mới thoát ra được.Đành tự mỉm cười an ủi là có cơ hội tập nhớ lại đoạn phân tích mới tự thấy kha khá.Bịt miệng tôi thì không nỡ (không dám nói là không dám).Hôm nay chị bạn ra viện.Tại sao tôi cứ phải cố đấm ăn xôi ra rả về cái thiện như vậy nhỉ? Tôi có chứa nó ăm ắp trong lòng đâu.Khi bạn vừa vùng ra khỏi giấc mơ này thì đã bước vào một giấc mơ khác.Mẹ cầm bút, viết mỗi một lần hai chữ đó.Nhà văn cười gượng: Tại anh chưa ăn sáng thôi, mình ạ.Tôi muốn có một siêu thiên tài thiện.