Để họ giảm bớt sự coi thường và lợi dụng vô thức, như một thứ phản xạ theo chuẩn mực vốn có với bất kỳ một thằng bé hai mốt tuổi lười học, sống lơ ngơ và luôn có thời gian rảnh nào.Nghe nhiều rồi thấy điếc tai.Cái bệnh thơ nó loạn lắm.Tôi bảo vâng, nhiều nước mà anh.Mẹ: Thôi, nhà em không nuôi đâu ạ.Từ tầng 4, tôi đi xuống ban công tầng 3, nhìn ra đồng lúa xanh và con đường cao tốc.Đấu tranh cũng là hiện sinh, tớ thích thế.Đây là một sự tham lam.Viết thế đủ chưa nhỉ.Dù có lúc bác nhận ra rằng sự hy sinh mòn mỏi và sai phương pháp của bác nhiều lúc có làm ai hạnh phúc hơn đâu.