Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết.Không có một vị thần linh nào bảo: "Người này hoặc là điên, hoặc có óc nô lệ.Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác.Bạn cho điều đó là tự nhiên phải không? Vậy thì tại sao bạn lại ngạc nhiên khi tôi bảo rằng mỗi ngày trung bình bỏ ra một giờ luyên trí, sẽ làm cho óc bạn hoạt động hăng hái lên luôn luôn?Như trên tôi đã nói, sự tiếp tế thời gian có chỗ này quý nhất, là ta không thể tiêu non nó được.Có một bộ óc biết tuân ý ta thì nên lợi dụng nó một cách tối đa.Sau khi đã suốt ngày gắng sức lo cơm, áo, tự nhiên óc ta muốn suy nghĩ.Người ta không phải lúc nào cũng gắng sức hoài được".Mà cũng không ai lãnh nó nhiều hơn hoặc ít hơn bạn.Trong cái xứ sở của thời-gian, giàu nghèo cũng như nhau, khôn dại cũng như nhau.
