Một ngày thả ra nắng mặt trời.Lúc đó, tôi trống rỗng.Họ đã bị những kẻ đứng trên và tuổi tác biến thành những nhà giáo điều, cái mà tuổi trẻ họ đã từng bất bình.Bây giờ đến tiết mục bể sục.Tôi nghĩ, nếu tôi chết, người buồn nhất là bố.Em muốn cùng anh chạy vòng quanh công viên những buổi sáng tinh mơ.Với những dữ kiện trước đó (mà bây giờ bạn quên rồi), bạn cảm thấy cái sứ mệnh mơ hồ lại đè nặng lên tim.Nhà văn vùng dậy khỏi gọng kiềm da thịt kia.Nó không bắt nạt được đứa mạnh thì nó bắt nạt đứa yếu hơn.Mà phần lớn vì bạn mất tự do.