Trong cuộc sống hối hả, đôi khi chúng ta bỏ quên đi những điều thật sự giá trị, chỉ đơn giản vì chúng quá gần gũi, thân quen mà chỉ khi đánh mất nó ta mới chợt nhận ra.Và tất nhiên là chúng đều thất bại.Một người lạ bước đến thật gần.Con biết ba rất yêu thương con, chỉ có điều không thể hiện ra bên ngoài thôi, phải không ba? Con biết ba luôn quan tâm và tạo mọi điều kiện tốt nhất cho con, ba không bao giờ để con thiếu thốn bất cứ thứ gì.Chỉ có mình Chíp và một vài ni cô đang quét lá.Không biết đôi chân đã mệt mỏi ấy rồi sẽ đi về đâu nhưng cầu mong rằng những tấm lòng nhân ái này sẽ luôn dõi theo bước chân của cụ bà đáng thương và những người đồng cảnh ngộ.Tốt nghiệp loại ưu, cô về nước trong ánh hào quang của danh vọng và sự nghiệp, cô được một công ty nước ngoài tuyển thẳng ngay vào bộ phận quản lý với cương vị giám đốc thương hiệu.Không đợi anh nói thêm lời nào, cô ôm chầp lấy anh.“Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời mà mẹ” – Chíp cười nói.Lúc này Chíp mới để ý kĩ khuôn mặt của vị ni cô tốt bụng.
