Giọng nói của tôi khó nghe thì tôi cười bằng ánh mắt, cười bằng cử chỉ.Trong ký ức của tôi, Bob luôn là một con người lịch lãm, tài ba và có óc khôi hài.Trò chuyện trong những bữa ăn tối thân mật đối với tôi dễ dàng hơn nhiều.Hãy bắt chước phong cách của tổng thống Coolidge: lời ít ý nhiều.Và không hiểu nổi sao người ta cứ thích hỏi lại chúng ta câu này: Chết thật, ban nãy anh nói cái gì thế?.Đó là tấm ảnh của anh.Khi ra phố đừng dại dột mà lẩm bẩm một mình hoài, bạn sẽ bị hiểu lầm đấy!).Tôi biết mình rất thích công việc này, nhưng rõ ràng là tôi chưa có chuyên môn gì cả.Lúc đó, tôi đã có cảm giác như mình là người giàu có nhất thế giới!Một trong những câu trả lời tệ nhất là: Miễn bình luận.
