Lại còn có cả một cái quai vòng qua miệng giỏ, chắc để móc vào cành cây.Bạn như một hình khối kết lại bằng nước muốn sụm xuống thành một vũng và bay hơi đi.Thay cho những sự trống rỗng, bất động của thói quen vật vờ.Bác ta không tin đâu.Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách.Tôi cảm ơn vì mình còn khóc được.Nhưng lí trí dạy tim tôi phải muốn.Đời sống toàn vẹn là đời sống nhiều trạng thái với những tỷ lệ khác nhau mà tự thân chủ thể dung hợp, pha trộn.Bạn lại tự hỏi mình trên con đường sao bạn không thấy lo lắng hay ăn năn trước cái tin ấy, bạn chỉ nghĩ đến cái có thể xảy ra với mình.Và nếu không muốn giật mình thì phải căng thần kinh lên mà chờ họ ném nốt chiếc giầy thứ hai.
