Nó có thể phản bạn và làm bạn lạc lối đấy.Hỡi người đời, anh phải tự biết anh.Ông đi lại bến xe mà đầu óc rỗng không.Các triết gia đã giảng-nghĩa không gian mà không giảng nghĩa thời gian.Điều tôi muốn khuyên bạn là hồi 6 giờ chiều bạn nên nhìn thẳng vào sự thật, nhận rằng mình không mệt (bởi vì bạn quả thực không mệt, bạn biết vậy mà) và thu xếp làm sao cho buổi tối khỏi bị bữa cơm cắt ra làm hai đoạn.Một nguy hiểm nữa, là bị buộc chặt vào chương trình như một tên nô-lệ bị buộc chặt vào cỗ xe.Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ.Khi thử làm rồi mới thấy sự gắng sức đó không phải ít đâu vì cần hy sinh một chút.Lẽ ấy có vẻ đương nhiên.Nỗi nguy cuối cùng và lớn nhất là nỗi nguy tôi đã chỉ ở một chương trên: bị thất bại từ lúc đầu.