Ý muốn đó có nhiều tên.Mà thái độ của thầy là điều quan trọng nhất.Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.Bạn lên xe với tờ báo và bình tĩnh, ung dung để hết trí não vào tờ báo.Thế thì tại sao bạn không chịu bỏ ra một chút công săn sóc cái bộ máy tế nhị hơn là trí óc, nhất là khi chẳng cần nhờ ai giúp sức cả? Tôi muốn bạn dùng thì giờ đi từ nhà tới sở để làm công việc thuộc về nghệ thuật sống đó.Không thể nào mang nợ! Bạn chỉ có thể tiêu phí thời gian đã qua; không thể tiêu phí được ngày mai, Trời giữ giùm ngày mai cho bạn; không thể tiêu phí được giờ sau, Trời giữ giùm giờ sau cho bạn.y không đáng được tiếp tế thời gian, phải khoá công tơ lại cắt thời gian của y đi".Bạn hỏi ý kiến lý trí như vậy (nó không đòi tiền công đâu) và kết quả là lần sau, nếu món bò tái lại chín quá nữa thì bạn cũng rất bình tĩnh vui vẻ coi anh bếp như bạn bè và nhã nhặn yêu cầu anh ta cẩn thận hơn một chút.Và càng ít suy nghĩ bao nhiêu thì càng ít có lý trí bấy nhiêu.Nhưng riêng về phần tôi thì không khi nào bạn bắt gặp tôi du lịch mà không mang theo Marc Aurele.