Tôi viết thư nầy cho riêng em thôi vì những lý do liên hệ đến hai vận mệnh và tương lai chúng ta.Họ thoáng qua là biết ý mẹ và có thể lục phá.Tuổi thanh xuân là tuổi chưa và không chịu thấy bộ mặt thực của đời sống.Họ không thấy nổi manh tâm của bạn trai nhất là khi gặp đau khổ.Thiếu chi bà vợ không biết óc tự trọng của chồng, sướng miệng nói xấu, mắng chưởi làm mất mặt chồng và lãnh những trận đòn trị tội không còn hương vị uyên ương gì nữa.Tôi thấy một nền giáo dục đóng cửa tù gây tai hại không ít.Chương trình thi bây giờ cũng là bà con họ máu với tứ thơ ngũ kinh.Cương quyết giá trị đời hóa mình dù pgải gặp nhiều thất bại, đó là thái độ của người bản lĩnh và lý tưởng đời bạn.Mặc dầu tìm được bạn tri âm, bạn trai thấy lòng mình chưa thỏa mãn.Tôi muốn nói họ rất trọng danh dự.
