Anh chị họ hơi cúi đầu ăn phía đối diện với bạn, làm khán giả bất đắt dĩ.Nhà con chẳng thiếu thứ gì nhưng con về mang quà thế, mọi người vui lắm.Tỏ ra e thẹn hay đạo mạo càng khó va chạm và dễ bị dắt mũi.Chúng là những kiệt tác.Lũ ý nghĩ đã đầy hộp sọ, không muốn vứt đi (có cái quả thú vị, vứt đi cũng phí).Nhưng nước mắt không nghe tôi.Và như thế, dễ chả hay gì nữa.Từ rất lâu tôi luôn có cảm giác mẹ là người thần kinh mỏng mảnh nên tôi thường chịu trận.Từ cái giá cắm bút đi thẳng đến vai phải của bạn có một khoảng ở giữa, ở đó có một hộp dầu cá OMEGA-3 với những viên to mập.Tôi cười khùng khục trong họng.