Một bữa cơm tối, bố mẹ cãi nhau, bố đập tan mâm cơm.Chừng nào cậu còn nghe lời tớ.Bạn là người biết độc diễn trên sân cỏ nhưng không phải không biết chơi đồng đội.Bạn biết sự dịu ngọt của đàn bà là liều thuốc không tồi.Nhưng khi cả gan đơn độc chống lại xu thế đó thì cũng khó tìm thấy hơi ấm và sự thoải mái trong gia đình.Cuộc sống của chúng tôi không cho phép những đứa trẻ vừa cứng đầu vừa không thông minh tồn tại lâu.Thôi, bác đừng xuống.Mẹ bảo để mẹ đi xem chung kết.Rồi họ sẽ đến lúc nhận ra, với trí thông minh của mình rằng, một tài năng quá ích kỷ và kiêu hãnh sẽ mãi mãi cô đơn.Nhìn bạn lặng lẽ, ít ai biết bạn có một tuổi thơ hiếu động và đầy kỷ niệm.
