Như thể kéo một con vích lên bờ.Nên bất cứ kẻ nào có ý định ngăn chặn mục tiêu tối thượng và cao cả đó của tôi là đi ngược lại lợi ích chung của nhân loại.Nếu dư luận tiếp tục ơ hờ thì bạn sẽ cư xử theo một cách khác.Bạn không nghĩ sự suy kiệt này chủ yếu do chạy nhảy quá sức mang đến.Nhưng nước mắt không nghe tôi.Nhà văn bỗng thèm nụ cười trong im lặng của nàng.Lại nhớ cái nạn giáo dục mà ai đó ví như may quần áo cốt để đồng bộ và hợp ý mình chứ không cần quan tâm nó có vừa người trẻ con không.Trơ trọi giữa phố đông.Tôi từng (và vẫn luôn) phân vân, mặc cảm trong cảm giác lợi dụng nghệ thuật.Và một người nghệ sỹ muốn có một sự nghiệp lâu dài và phát triển ổn định khó có thể không quan tâm đến việc rèn luyện thể chất.