Niềm tin này tuyệt đối như món xúc xích Ý (nếu bạn đã mệt mỏi với từ vớ vẩn), và nếu bạn cứ tiếp tục ăn thì bạn sẽ không chỉ béo phì, mà bạn sẽ vừa bị béo phì, vừa túng quẫn.Khi chuyển tới San Diego, tôi sống trong khu giàu có nhất của thành phố.Rồi phần khác liền nhắc khéo: “Ừ, rồi ai nấy đều xúm lại xin xỏ, nhờ vả ngay cho mà xem”.Hãy đánh giá sản phẩm hay dịch vụ bạn đang chào bán (hoặc bạn có kế hoạch chào bán) theo thang điểm từ thấp (1 điểm) đến cao (10 điểm) dựa trên mức độ tin tưởng của bạn về giá trị của nó.Mọi việc vẫn diễn ra như thế, và họ vẫn cứ nghèo!Tại các hội nghị chuyên đề trực tiếp của tôi, một số người tham dự thường đến gặp tôi và nói: “Anh biết không, Harv, tiền bạc thực sự không quan trọng đến thế”.Cách đây không lâu có một vận động viên Olympic về trượt tuyết tham dự khóa học của tôi.Những người cứ làm vậy, sẽ đi giật lùi.Tôi tin rằng đó chính là tự do thật sự.Tôi gọi đây là triệu chứng của căn bệnh kiêu kỳ.