Nhưng thế giới của bạn, đời sống của bạn vắng bóng đàn bà.Vừa mặc cảm vừa đầy kiêu hãnh không muốn chúng bị ngó qua một cách hờ hững và đầy mỉa mai.Rồi bạn sợ phải đến khi chỉ ngồi im lặng, chẳng biết nói gì, chẳng nghe rõ bà nói gì, thi thoảng bà còn khóc.Để không bao giờ khuỵu xuống cả.Chẳng mấy chốc mà bốc hơi tan biến vào trời đất trong cái dào dạt ấy.Và càng thể hiện sự vô học khi trở thành câu cửa miệng đầy vô tư.Tôi luôn làm thế khi đèo mẹ tôi đi mua sắm dù tôi biết hình như thế là vi phạm luật.Tôi e rồi lại nằm nướng đến tận chiều.Nó trông như một tác phẩm điêu khắc gỗ được sơn màu rất khéo.Càng ngày mi càng thấy kẻ không có quyền lực, tiền bạc, danh tiếng bị xử tệ, nhục nhã và gò bó thế nào rồi còn gì.
