Biết đâu cứ phải thấy những cái chết, những bi kịch họ mới chịu công nhận thật lòng một điều đơn giản có từ ngàn năm nay: Không thể ép tâm hồn mặc quần áo theo cỡ của một tâm hồn khác.Ôi, thói quen của con người.Nhưng mẹ tôi ngồi đó, đưa khăn mùi xoa cho tôi.Quả là tôi không muốn viết mấy về những cái này khi nó khô khan.Trên lề đường là những hàng quán chộn rộn người bâu đầy.Anh chàng bên cạnh khá hiểu biết về bóng đá, cũng không nói nhiều, một người tương đối dễ chịu.Ông bảo: Em nói tiếp đi.Thực sự là bác rất bực vì cháu không tôn trọng mọi người.Hơi buồn là bộ mặt làm đỏm nơi dưới phố về đêm chỉ lòe loẹt có ngần ấy son phấn.Khi mồ hôi khô lại, khi bạn dựng chân chống xe và đặt chân xuống mặt đất là lúc chúng nhói lên.
