vạn sự đều tuỳ thuộc vấn đề đó cả.Người ta phải thăm bạn bè.Trước hết, xin bạn đề phòng nhiệt tình của mình.Nếu phân tích kỹ thêm lòng mong mỏi, bồn chồn đó thì ta sẽ thấy nguyên do ở điều này: ta luôn luôn tự cho là phải làm thêm cái gì ngoài bổn phận của ta.Không thể nào mang nợ! Bạn chỉ có thể tiêu phí thời gian đã qua; không thể tiêu phí được ngày mai, Trời giữ giùm ngày mai cho bạn; không thể tiêu phí được giờ sau, Trời giữ giùm giờ sau cho bạn.Lẽ dĩ nhiên, nếu sau khi đọc Hazlitt và đã thí nghiệm như vậy, bạn vẫn tin chắc rằng trong tâm hồn bạn còn có cái gì cừu địch với thơ thì bạn đành phải học lịch sử hoặc triết học vậy.Sự tiếp tế thời gian mặc dầu rất đều đặn mà lại bị hạn chế một cách khắc nghiệt.trong chương trước, tôi đã kể tên Marc Aurele và Epictete.Thiên-tài cũng không được hưởng thêm, dù chỉ là một giờ mỗi ngày.Hễ làm không đổ mồ hôi thì nó không bằng lòng.